Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bắc Kinh yêu cầu Manila ngừng khiêu khích ở Biển Đông
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Israel sẽ tấn công vào Rafah bất kể có đạt được thỏa thuận ngừng bắn hay không
    Tin Việt Nam
Lãnh đạo Việt Nam gửi điện thăm hỏi Campuchia sau vụ nổ kho đạn
    Tin Cộng Đồng
Nắng nóng kỷ lục tại nhiều bang của Ấn Độ
    Tin Hoa Kỳ
Mật vụ Mỹ lên kế hoạch bảo vệ trong trường hợp ông Trump bị giam giữ
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
David Beckham kiện tài tử 'Transformers'
    Âm Nhạc
Danh tính nữ ca sĩ Việt may mắn gặp Rosé (Blackpink), lại còn chiêu đãi fan ảnh cam thường
    Văn Học
Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Văn Học
Hồi ký Michelle Obama (kỳ một): Obama đi trễ ở lần đầu gặp vợ
Nhà Trắng vận hành với mục đích công khai là tối ưu hóa sự an toàn, hiệu quả và quyền lực chung của một người: Tổng thống.

Nhiều người hỏi cuộc sống trong Nhà Trắng có cảm giác như thế nào. Đôi khi tôi nói rằng nó có đôi chút giống những gì tôi hình dung về cuộc sống trong một khách sạn sang trọng, chỉ khác là khách sạn ấy không có vị khách nào khác mà chỉ có tôi với gia đình mình.



Hoa tươi được trưng khắp nơi và được thay mới gần như mỗi ngày. Bản thân tòa nhà có cảm giác cũ kỹ và hơi đáng sợ. Các bức tường quá dày và các tấm ốp sàn cứng đến nỗi tiếng động bị hút đi rất nhanh. Những ô cửa sổ rất to, cao và được trang bị kính chống bom, luôn đóng chặt vì lý do an ninh, vì thế càng khiến không khí thêm tĩnh lặng. Nơi đây được giữ sạch sẽ không một hạt bụi. Đội ngũ nhân viên ở đây bao gồm lễ tân, đầu bếp, quản gia, thợ cắm hoa và cả thợ điện, thợ sơn, thợ ống nước, mọi người đến và đi hết sức lịch sự và khẽ khàng, cố gắng hết sức để không gây chú ý, họ chờ đến khi bạn đã ra khỏi phòng mới vào thay khăn tắm hay đặt một bình hoa tươi vào chậu hoa bé xíu cạnh giường.



Tất cả các căn phòng đều lớn. Thậm chí phòng tắm và tủ quần áo cũng rộng hơn tưởng tượng. Barack và tôi ngạc nhiên với số lượng đồ nội thất mà chúng tôi phải bỏ bớt ra ngoài để có thể khiến từng căn phòng có vẻ gần gũi hơn. Phòng ngủ chúng tôi không chỉ có một chiếc giường cỡ đại - một chiếc giường khung tuyệt đẹp có trần phủ vải màu lúa mạch - mà còn một lò sưởi và một khu vực để ngồi tiếp khách, nơi có trường kỷ, bàn trà và một vài chiếc ghế bọc vải. Có năm phòng tắm cho năm người chúng tôi, thêm mười phòng tắm khác kèm theo. Tôi không chỉ có một tủ quần áo mà có cả một căn phòng thay đồ - căn phòng mà tại đó Laura Bush đã chỉ tôi nhìn ra Vườn Hồng. Về sau, căn phòng này đã trở thành văn phòng làm việc của riêng tôi, nơi tôi có thể yên tĩnh ngồi đọc sách, làm việc, hay xem ti-vi trong trang phục áo thun, quần thể thao và cảm thấy thoải mái khi được thoát khỏi ánh mắt của mọi người.



Tôi hiểu chúng tôi may mắn nhường nào mới có được cuộc sống như vậy. Dãy phòng chính của gia đình tổng thống rộng hơn toàn bộ căn hộ tầng trên mà nhà tôi đã từng ở hồi tôi còn nhỏ tại Đại lộ Euclid. Có một bức tranh của Monet treo bên ngoài cửa phòng ngủ của tôi và một pho tượng đồng của Degas trong phòng ăn. Tôi là một đứa trẻ lớn lên ở vùng South Side, và giờ đây tôi đang nuôi dạy hai cô con gái trong những căn phòng được thiết kế bởi một nhà thiết kế nội thất cao cấp và có thể yêu cầu đầu bếp làm bữa sáng theo ý mình.



Đôi khi tôi nghĩ về những chuyện đó, và nó khiến tôi hơi choáng váng.



Theo cách riêng của mình, tôi tìm cách làm nhẹ nhàng đi các quy tắc của nơi này. Tôi nói rõ với nhân viên phục vụ phòng rằng con gái tôi sẽ tự dọn giường mỗi sáng, như chúng vẫn làm hồi còn ở Chicago. Tôi cũng bảo Malia và Sasha cư xử như trước giờ vẫn thế - lịch sự và biết ơn, không nhờ vả hay yêu cầu bất cứ thứ gì ngoại trừ những thứ cần thiết hoặc tự mình không thể làm được.



Nhưng có một điều cũng quan trọng đối với tôi, đó là con gái chúng tôi cảm thấy không bị bó buộc bởi một số quy tắc cố hữu của nơi này. Ừ, các con có thể ném bóng ở hành lang, tôi nói với chúng. Ừ, các con có thể lục tung tủ bếp để tìm thức ăn vặt. Tôi bảo đảm chúng biết mình chẳng cần phải xin phép ai để ra ngoài chơi đùa. Một chiều nọ, giữa cơn bão tuyết, tôi rất vui khi nhìn ra cửa sổ và thấy hai đứa đang trượt tuyết ở Bãi cỏ phía Nam bằng những tấm khay nhựa mà nhân viên nhà bếp đã cho mượn để làm ván trượt.



Trên thực tế, trong tất cả những chuyện này thì hai đứa trẻ và tôi chỉ là vai phụ, là những người đang thụ hưởng sự xa hoa mà nhờ Barack chúng tôi mới có được - chúng tôi quan trọng vì hạnh phúc của chúng tôi gắn với hạnh phúc của anh; chúng tôi được bảo vệ vì một lý do, đó là nếu sự an toàn của chúng tôi không được đảm bảo thì anh ấy cũng không thể tập trung suy nghĩ và lèo lái đất nước này.



Nhà Trắng vận hành với mục đích công khai là tối ưu hóa sự an toàn, hiệu quả và quyền lực chung của một người - và người đó chính là tổng thống. Barack giờ đây được bao quanh bởi những con người mà nhiệm vụ của họ là đối xử với anh như với một viên ngọc quý. Đôi khi điều này khiến tôi có cảm tưởng như trở về một thời đại xưa cũ nào đó, khi một gia đình chỉ xoay quanh các nhu cầu của người đàn ông, và điều này trái ngược với những gì tôi muốn các con của mình xem là lẽ thường. Chính Barack cũng không thấy thoải mái với mọi sự chú ý dành cho mình, nhưng anh không thể làm gì được trong chuyện này.



Giờ đây anh ấy có khoảng năm mươi nhân viên đọc và trả lời mail. Anh ấy có đội phi công trực thăng thuộc lực lượng thủy quân lục chiến luôn sẵn sàng đưa anh đi bất cứ nơi đâu anh cần, một nhóm sáu người chuyên sắp xếp những quyển sách tóm tắt để anh ấy có thể theo kịp các vấn đề đang xảy ra và đưa ra các quyết định được suy xét đầy đủ. Anh ấy có một đội ngũ đầu bếp chăm lo vấn đề dinh dưỡng, một nhóm những nhân viên chuyên mua sắm tạp hóa để giữ cho chúng tôi an toàn trước bất kỳ hành vi đầu độc thực phẩm nào, bằng cách lẳng lặng mua sắm tại nhiều cửa hàng khác nhau mà chẳng bao giờ tiết lộ cho người ta biết mình làm việc cho ai.



Từ khi quen biết Barack, tôi hiểu anh chưa bao giờ cảm thấy có hứng thú với việc mua sắm, nấu nướng, hay duy tu nhà cửa dưới bất kỳ hình thức nào. Anh không phải kiểu người có sẵn các dụng cụ cơ bản ở dưới tầng hầm hay giũ bỏ căng thẳng từ công việc bằng cách làm món cơm Ý hay tỉa tót hàng rào. Đối với anh, được gạt bỏ toàn bộ những trách nhiệm và lo toan liên quan đến nhà cửa hoàn toàn khiến anh hạnh phúc, chỉ vì điều đó có thể giải phóng đầu óc của anh, giúp anh có thể nghĩ đến những vấn đề to tát hơn, mà anh thì lại có rất nhiều vấn đề như vậy.



Khôi hài nhất với tôi chính là việc giờ đây anh ấy có ba người hầu cận chuyên coi sóc tủ quần áo của anh ấy, bảo đảm giày của anh luôn sáng bóng, áo sơ mi được ủi phẳng, quần áo tập thể dục luôn sạch sẽ và gấp gọn. Cuộc sống ở Nhà Trắng rất khác cuộc sống trong "cái ổ" của anh.



"Em thấy bây giờ anh gọn gàng chưa?", Barack nói với tôi vào một ngày nọ, khi chúng tôi ngồi ăn sáng với nhau, ánh mắt anh vui vẻ. "Em có nhìn tủ quần áo của anh chưa?"



"Rồi," tôi mỉm cười đáp lại anh. "Và anh hoàn toàn không có công trong chuyện đó".




Bà Michelle Obama bên chồng - Tổng thống Mỹ Barack Obama, khi ông đương nhiệm - tại Nhà Trắng năm 2015.




Trong tháng đầu tại vị, Barack đã ký Luật Lilly Ledbetter Fair Pay giúp bảo vệ người lao động không gặp tình trạng phân biệt mức lương vì các yếu tố như giới tính, chủng tộc hay độ tuổi. Anh yêu cầu chấm dứt việc sử dụng hình thức tra tấn trong quá trình thẩm vấn và bắt đầu một nỗ lực (rốt cuộc bất thành) nhằm đóng cửa nhà tù tại Vịnh Guantánamo trong vòng một năm. Anh rà soát lại các quy tắc đạo đức về tương tác giữa nhân viên Nhà Trắng với những nhà vận động hành lang, và quan trọng hơn cả, anh đã thúc đẩy Quốc hội thông qua một đạo luật kích thích kinh tế, dù không có một đại biểu nào của Đảng Cộng hòa trong Hạ viện ủng hộ. Theo quan điểm của tôi, anh có vẻ đang làm nên chuyện. Sự thay đổi mà anh ấy đã hứa đang trở thành hiện thực.



Một điểm cộng nữa là anh ấy có mặt đúng giờ ăn tối.



Với tôi và hai đứa nhỏ, đây là một thay đổi đáng mừng và bất ngờ đến từ việc sống trong Nhà Trắng với tổng thống nước Mỹ, thay vì sống ở Chicago với người cha làm việc ở Thượng viện xa xôi nào đó và thường vắng nhà để đi vận động tranh cử cho một vị trí cao hơn. Cuối cùng chúng tôi cũng tiếp xúc được với một người cha thật sự. Cuộc sống của anh giờ đã quy củ hơn. Anh làm việc miệt mài, như xưa nay vẫn thế, nhưng đúng sáu giờ rưỡi tối, anh sẽ vào thang máy và lên lầu để dùng bữa cơm gia đình, ngay cả khi sau đó anh ấy thường phải quay lại Phòng Bầu dục.



Mẹ tôi đôi khi cũng dùng bữa cùng chúng tôi, dù bà đã có thói quen sinh hoạt riêng của mình, đó là xuống lầu để chào cả nhà trước khi đưa Malia và Sasha đến trường nhưng rồi quyết định không ở cùng chúng tôi vào buổi tối mà sẽ vừa ăn tối tại phòng đón nắng liền kề với phòng ngủ của bà vừa xem Jeopardy!. Kể cả khi chúng tôi mời bà ở lại, bà thường khoát tay từ chối. "Các con đều cần thời gian riêng", bà nói.



Trong những tháng đầu tiên ở Nhà Trắng, tôi cảm thấy mình cần phải để mắt đến mọi thứ. Một trong những bài học đầu tiên của tôi là cuộc sống tại đây có thể khá đắt đỏ. Dù chúng tôi không phải trả tiền thuê nhà, còn các khoản điện nước và tiền lương nhân viên đều được chi trả bằng ngân sách, chúng tôi vẫn phải trang trải mọi chi phí sinh hoạt mà dường như tăng lên rất nhanh, đặc biệt là khi mọi thứ đều có chất lượng hạng sang.



Chúng tôi nhận hóa đơn liệt kê chi phí hàng tháng cho từng món ăn và từng cuộn giấy vệ sinh đã sử dụng. Chúng tôi thanh toán cho từng người khách ngủ lại qua đêm hay dùng bữa cùng chúng tôi. Và với một đội ngũ đầu bếp đạt chuẩn Michelin luôn háo hức muốn làm đẹp lòng tổng thống, tôi buộc phải để mắt tới những món được nấu. Khi Barack thản nhiên nói anh thích có loại trái cây hiếm lạ nào đó trong bữa sáng hay thích ăn tối với sushi, nhân viên nhà bếp đều lưu ý và thường xuyên cho những món đó xuất hiện trên thực đơn. Chỉ về sau, khi kiểm tra hóa đơn, chúng tôi mới nhận ra một số món trong danh sách ấy đã được chuyên chở thẳng từ nước ngoài sang chỉ để phục vụ ngài tổng thống, với giá "trên trời".



Tuy nhiên, phần lớn sự quan tâm của tôi trong những tháng đầu tiên ở Nhà Trắng là dành cho Malia và Sasha. Tôi theo dõi tâm trạng của chúng, hỏi han về cảm xúc và các mối tương tác của chúng với những đứa trẻ khác. Tôi cố không phản ứng thái quá mỗi khi nghe chúng kể vừa kết thêm bạn, dù trong lòng tôi vui như mở cờ. Bấy giờ tôi đã hiểu là không có cách nào thoải mái xếp lịch vui chơi giải trí ở Nhà Trắng hay tổ chức các chuyến đi chơi cho bọn trẻ, nhưng dần dần chúng tôi cũng đã tìm được cách.
DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật (20-04-2024)
    Cần đảm bảo quyền lợi cho mọi học sinh trường Quốc tế Mỹ (11-04-2024)
    Học ngành Sư phạm tiếng Trung có lo thất nghiệp? (10-04-2024)
    Hơn 101.000 học sinh tập dượt cho kỳ thi TN THPT đầu tiên của Chương trình mới (12-03-2024)
    TP Hồ Chí Minh: Phụ huynh 'nín thở' chờ thông tin thi khảo sát vào lớp 6 trường chuyên (08-03-2024)
    Nữ sinh Việt thi đâu thắng đó, tốt nghiệp đại học Séc với GPA cao nhất lịch sử (06-03-2024)
    Sự trỗi dậy của các câu lạc bộ sách dành cho giới trẻ (29-02-2024)
    Ai được dự thi đánh giá năng lực của Đại học Quốc gia Hà Nội? (18-02-2024)
    Nữ sinh Tây Nguyên phá kỷ lục siêu trí nhớ thế giới (15-02-2024)
    Nữ sinh Hà Nội bị cắt quần do không mặc đồng phục, nhà trường nói gì? (21-01-2024)
    Nam sinh Phú Yên giành vé đầu tiên vào chung kết Đường lên đỉnh Olympia năm 2024 (07-01-2024)
    Chính thức bỏ thi thăng hạng viên chức (15-12-2023)
    Tiến sỹ ngân hàng bị lừa hơn 470 triệu đồng mà không dám kêu ai (14-12-2023)
    Nhà văn Di Li: Tôi mất 15 năm để ngẫm nghĩ về 'Tật xấu người Việt' (09-12-2023)
    79 công trình khoa học được vinh danh trong Sách vàng Sáng tạo Việt Nam (06-12-2023)
    Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng thăm Đại học Kyushu của Nhật Bản (30-11-2023)
    Bảo tồn giá trị văn hóa truyền thống đặc sắc của người Ê Đê ở Tây Nguyên (19-11-2023)
    Sau một tuần mở cổng đăng ký: 'Đấu trường' trí tuệ nhân tạo hàng đầu Việt Nam thu hút hơn 700 đội thi (13-11-2023)
    Việt Nam có nữ giáo sư Toán học thứ 3 (07-11-2023)
    Giáo sư, phó giáo sư trẻ nhất vừa được công nhận năm 2023 là ai? (06-11-2023)

Các bài viết cũ:
    Truyện ngắn của Hồ Anh Thái: Chỗ ngồi (03-08-2019)
    CON AC MONG MY (4) (11-04-2019)
    CƠN ÁC MỘNG MỸ (3) (31-03-2019)
    CƠN ÁC MỘNG MỸ (2) (20-03-2019)
    CƠN ÁC MỘNG MỸ (13-03-2019)
    DONALD TRUMP  (01-03-2019)
    Nỗi buồn chiến tranh hay phía tây không có gì lạ (03-11-2018)
    Tôn trọng khác biệt làm nên hạnh phúc (20-10-2018)
    Từ tiểu thuyết của Nguyễn Công Hoan đến Chuyện tình Lan và Điệp (06-10-2018)
    Homo Deus: Tương lai có thuộc về loài người? (04-10-2018)
    Tiểu thuyết nổi tiếng với tựa một chữ “V.” ra mắt độc giả Việt Nam (25-09-2018)
    Những điều Cha Mẹ có thể học được từ "Giết con chim Nhại" (22-09-2018)
    THẾ GIỚI CỔ TÍCH U SẦU ĐẸP ĐẼ CỦA OSCAR WILDE (16-09-2018)
    TẠI SAO ĐỌC TÁC PHẨM KINH ĐIỂN (03-09-2018)
    HENRYK SIENKIEWICZ-NHÀ VĂN LỚN CỦA BA LAN VÀ THẾ GIỚI (30-08-2018)
    Vào Thu - Nhớ Về Chị (23-10-2017)
    Như Cỏ Xót Xa Đưa (14-09-2017)
    Cảo thơm lần giở: Rabelais nghĩ gì? (19-08-2017)
    Trở lại Paris (02-06-2017)
    Có một làng người Việt trên đất Ba Lan (30-05-2017)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 152803255.